“Hiện tại, tự mình đi vào đi.” Hắn muốn nhìn rõ cái nơi thần bí yếu ớt kia.
Đế vương hạ lệnh, cô đành phải làm theo, ngón tay tinh tế theo xuân dịch trong suốt, thân nhập hoa huyệt của chính mình, lại bị bên trong nóng cháy cùng trơn ướt làm cho hoảng sợ.
“A ” Cô thế nhưng ở trước mặt anh ẩm ướt đến như vậy, cảm giác được ngón tay bị thứ dịch chất kia bao bọc lấy, khuôn mặt của cô đỏ ửng lên.
“Một ngón tay đủ sao?” Nhìn hoa huyệt mấp máy, anh thấp giọng cười yếu ớt,“Lại thêm một cái đi, động tác phải nhanh.”
Cô nghe lời lại gia nhập thêm một ngón tay, hai ngón tay ở tại dũng đạo chặt chẽ co rúm, ma sát với cánh hoa mẫn cảm, mang đến khoái cảm mãnh liệt, cô khắc chế không được yêu kiều rên lên, thân thể hoàn toàn bị dục vọng khống chế, động tác trên tay nhanh hơn, lực đạo tăng mạnh.
Nhưng là, không đủ, cho dù đã 2 ngón tay, vẫn là không đủ, cô bị anh dùng dục vọng nuôi đến biến thành dã thú, cảm giác chưa thỏa mãn khiến cô muốn phát điên, cô giãy dụa, dục vọng mạnh liệt muốn phá nát thân thể.
“Lăng Phong, a Lăng Phong ” Cô nôn nóng đong đưa thắt lưng, động tác trong tay cũng càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, cánh hoa đỏ bừng bị cô mở ra, lộ ra thịt vách tường phấn hồng bên trong.
..k e n h t r u y e n . p r o..
Chương 6.3
Sưu tầm
Thật sự là tuyệt diễm tư sắc, anh thở dài nhìn cô bởi vì dục vọng mà dung mạo trở nên kiều mỵ, khuôn mặt đỏ bừng, mắt phủ mờ sương , đôi môi hé mở , cái lưỡi thơm tho nhẹ liếm, đôi gò bồng cao ngất đong đưa cao thấp theo từng nhịp thở.
“Muốn sao?” Anh cúi đầu cười, giống như thực vừa lòng với biểu hiện này của cô.
“Muốn...Nhanh chút” Cô mất đi vẽ rụt rè thanh nhã bình thường, biến hóa nhanh chóng trở thành kiều mỵ yêu nô, cầu tình nhân giúp cô thỏa mãn tình dục.
“Thực không có biện pháp với em.”
“A ” Ma sát cảm giác rất tốt, làm cho cô nhịn không được rên rỉ ra tiếng, cô đong đưa vòng eo mãnh khảnh, chuẩn bị nghênh đón anh, làm cho dục vọng mãnh liệt của bản thân được thỏa mãn.
Nhưng là anh cũng chỉ dùng đầu của dục vọng phái nam ma sát bên ngoài nguyệt khẩu chứ không có đi vào đóa hoa ẩm ướt, làm cô vội vàng động thân, muốn để anh đi vào, ai ngờ anh nhanh chóng tránh đi.
“Lăng Phong, em muốn.” Anh nếu không tiến vào, cô sẽ chết, chết vì thứ ham muốn kịch liệt không thể thỏa mãn dục vọng bên trong. Ở trên giường anh đều làm chủ, nhưng lần này cô bị khiêu khích lâu như vậy, dục vọng đã phá tan hàng rào lý trí, làm cho cô khó nhịn.
“Muốn, phải không?” Dục vọng thô to bất chợt đi vào hoa khẩu, nhẹ nhàng ma sát nó, chầm chậm sát nhập.
“Ân ” Cảm giác khi anh tiến vào thật quá mức tốt đẹp, làm cho cô yêu kiều rên rỉ ra tiếng.
Nhưng là nam nhân đáng giận, thế nhưng chỉ có đi vào rồi lại bất động, còn ác liệt gắt gao nắm lấy thất lưng của cô, làm cho cô không thể cử động.
“Làm ơn...Không cần như vậy ” Cô mắt đẹp ngập nước, đáng thương bất lực nhìn anh.
“Nói cho anh biết, những lời nữ nhân kia nói có phải thật không?” Anh chậm rãi cử động, nhưng không thỏa mãn cô, lại không bỏ cô ra, gãi không đúng chỗ ngứa, làm cho khát cầu tăng thêm gấp bội, dục vọng hoàn toàn thao túng cô, không còn một chút e dè nghĩ ta cần ta cứ lấy.
“A Ai” Anh đang nói cái gì, nhận thức trong đầu của cô sớm đã hóa bùn, phản ứng chậm chạp hỏi.
“Trần Tú Quyên, về chuyện tình Từ Miễn Hoa, em thật là bởi vì yêu hắn mới đến Khai Dương sao?” Anh ngữ khí bình tĩnh, không để ý đến cô đang bị dục vọng tra tấn.
“A ” Tuy là anh di chuyển chậm rãi nhưng cũng làm cho cơ thể cô dâng lên khoái cảm, con ngươi ngập nước trở nên mông lung, hai tay cô nắm lấy cánh tay cường tráng của anh.
Nữ nhân này!
“Xem ra em cần phải thanh tỉnh một chút, mới có thể trả lời vấn đề.” Bách Lăng Phong trực tiếp rời khỏi người cô.
“Không cần!” Đột nhiên ập tới cảm giác trống rỗng làm cho cô kinh hô, muốn giữ chặt thân mình của anh, lại phát hiện toàn thân bủn rủn vô lực, có phải do nơi này quá nóng?
“Lăng Phong. Cầu anh.”Cô thật không muốn vô dụng cầu xin, nhưng là trong cơ thể nổi lên hư không, làm cho cô không ngăn được, muốn anh mãnh liệt, thì ra dục vọng thực sự cũng sẽ bị nuôi lớn.
“Vậy nói đi.”
“Nói cái gì?” Cô căn bản không muốn làm rõ ràng.
“Từ Miễn Hoa!”.
“Anh ta làm sao?” Vì sao vào thời điểm hai người thân thiết lại nhắc tới anh ta.
“Em là vì hắn mới đến Khai Dương, có phải hay không?” Nghĩ đến lời nói của Trần Tú Quyên, trong lòng anh nổi lên một trận lửa vô danh, chính là phi thường khó chịu khi biết cô từng yêu thích qua nam nhân khác, còn thích đến nổi vì hắn vào làm tại công ty của anh.
“Đó là...” Cô lúc trước chỉ là tự mình đơn phương mà thôi, hiện tại đối với anh ta đã không còn 1 chút tình cảm, cô bây giờ tâm đối với anh ta đã hoàn toàn bình lặng, tất cả cũng chỉ vì người đàn ông trước mắt này thôi.
“Có phải hay không?” Anh rất để ý đáp án.
— Đúng.” Nói dối không tốt, cô cảm thấy không nên lừa gạt anh, vật đổi sao dời, hiện tại cô đối Từ Miễn Hoa đã không còn cảm giác.
Bất quá Bách Lăng Phong không nghĩ như vậy, cô nói đúng, cô lại nói đúng, ánh mắt anh như phát hỏa, liền nắm lấy thân thể của cô , thẳng lưng nặng nề mà cuồng dã đi vào chỗ sâu nhất.
“A!” Cô giật bắn cả người, dục vọng từ sớm đã muốn đến cực hạn, lại bị anh làm như vậy, cô thét chói tai nhanh chóng đạt tới cao trào.
Cô run lên từng đợt, khoái cảm tại nơi hai người kết hợp ập đến, thẳng đến ót, xuân thủy theo cơ thể chảy ra bên ngoài.
Anh không để ý đến cô đang đến cao trào, chỉ muốn phát tiết trên người cô, muốn quên đi cảm giác buồn bực khó chịu, anh mở lớn hai chân cô, tốc độ nhanh mạnh, như muốn đem cô phá nát, tại hoa huyệt của cô điên cuồng càn quét.
Đóa hoa sưng đỏ bị anh dùng dục vọng to lớn hung hăng mở ra, cùng với động tác của anh, thanh âm tục tĩu vang lên khắp nơi, trên đất vương vãi đầy dịch chất.
Âm thanh phát ra theo từng động tác va chạm kịch liệt của 2 thân thể, bàn tay to lớn nắm chặt lấy 1 bên gò bồng, cao thấp chà đạp không thương tiếc để lại trên đấy những dấu tay ửng hồng.
“A Không cần...Van cầu anh ” Động tác của anh quá mức mãnh liệt, loại này kích cuồng tình ái này làm cô không chịu nổi, khoái cảm ngập đầu khiến cô sợ hãi, cô khóc cầu xin tha thứ, không ngừng đạt tới cao trào làm cho đầu cô choáng váng, trước mắt nổi lên một mảnh sương mù màu hồng.
Nam nhân kia quyết tâm muốn tra tấn cô, không để ý tới cô cầu xin, gắt gao đem cô ngăn chặn, tại hoa huyệt tàn phá bừa bãi, cô bị khoái cảm gắt gao bao vây, nước nóng bên trong hồ theo động tác của anh bắn tung tóe ra ngoài, có một ít nước còn tiến vào thân thể của cô, cái loại kích tình này làm cô muốn ngất đi.
“Ô ” Khoái cảm mãnh liệt vượt qua thừa nhận của cô, cô nặng nề thở hào hển, hô hấp dần trở nên khó khăn, ngón tay gắt gao bấu vào bàn đá.
Kích cuồng quá mức cô rốt cục không chịu nổi loại khoái cảm cường đại đánh sâu vào thân thể như thế, trước mắt tối đen, sau đó liền ngất đi.
Mà anh gắt gao nắm lấy eo nhỏ của cô không buông, ở tại thân thể mềm mại mất đi ý thức kia điên cuồng tiến lên, trong lòng hừng hực lửa cháy, anh cần loại vận động kịch liệt này, nó giúp anh giải tỏa được tức giận trong lòng.
Cơ đột nhiên buộc chặt, mồ hôi đầm đìa, anh ở trong cơ thể cô cuồng dã bắn ra mầm mống dục vọng, anh thở phì phò nằm trên thân cô, anh kích động như thế là vì cái gì?
Anh đến tột cùng là làm sao vậy?
Chương 7.1
Sưu tầm
“Còn sao nữa, rốt cuộc chính là thảm”. Thanh âm nhàn nhạt của bạn tốt truyền đến từ ống nghe.
Cho dù là cách xa cả Đại Tây Dương, nhưng qua điện thoại anh vẫn có thể nghe được người kia đang khe khẽ cười trộm, cảm giác vừa thẹn lại giận, Bách Lăng Phong liền muốn gác điện thoại.
“Uy, đừng gác máy.” Biết rõ tính cách người nào đó nóng nãy, vội vàng muốn gác máy, anh liền lên tiếng:“Công việc còn chưa có nói xong.”
Nói cái quỷ! Nếu cậu ta không mè nheo quấn quít lấy anh hỏi han này nọ về lý do vì sao đã qua một tháng rồi mà anh còn không trở về Newyork thì làm sao anh lại kể cho cậu ta nghe về Hạ Di Hàng làm sao cậu ta có cái cớ mà triêu chọc anh?
“Khi nào thì trở về?” Biết anh đang bực mình, bạn tốt vội vàng nói sang chuyện khác.
“Hỏi cái này làm gì?” Cậu ta có phải cảm thấy qua điện thoại cười còn chưa đủ, còn muốn cười trước mặt anh? “Dự án Phi Dương, cậu tự mình làm đi?”
“Này, được rồi.” Lục Phi Dương cái tên gia hỏa tính cách bốc đồng kia, Bách Lăng Phong mà không đích thân ra tay thì cái dự án này có khả năng sẽ thất bại.
Phím màu đỏ trên điện thoại bàn bổng sáng lên, anh nhấn nút.
“Tổng tài, 10 giờ có 1 hội nghị, 5 phút sau bắt đầu.” Thanh âm của Hứa Mạn Tuyết truyền đến. “Được rồi.”
Tiếp theo phải xử lý cái tên cứ quấn quít lấy anh qua điện thoại,“Tôi còn có việc, không nói nữa.”
“Cậu nhớ đem Mạn Tuyết theo cùng đấy” Trả lời cái tên nam nhân hiếu kỳ quá mức kia , là một tiếng báo đầu dây đã bị ngắt tín hiệu.
Sự việc có chút kỳ quái, Hạ Di Hàng nhẹ nhàng ngáp 1 cái, ý thức có chút chút mơ hồ.
Từ sau lần đi Nhật Bản trở về, giữa 2 người bọn họ liền trở nên rất cổ quái.
Ban ngày tất cả đều bình thường, nhưng là mỗi lần ở trên giường, anh đều đem cô chỉnh đến chết đi sống lại, không quan tâm đến việc cô ngất xĩu, anh vẫn luôn kịch liệt chiến đấu đến sáng mới tâm không cam tình không nguyện buông tha cô.
Anh hình như là đang giận cô, nhưng là cô không biết anh giận là vì cái gì. Ngày nào cũng như vậy thật đúng là khiến người sợ hãi.
Nhưng là, cô rốt cuộc là đã làm chuyện gì khiến cho đại lão bản mất hứng đây? Mỗi lần cô hỏi ra miệng kết quả, chính là bị chỉnh càng thảm hơn, hại cô cũng không dám hỏi nữa.
Lại lần nữa lén lút ách xì 1 cái, vì ngũ không đủ giấc khiến tinh thần của cô bị sa sút trầm trọng, may mắn, hội nghị hôm nay mỗi người đều có việc phải lo, không rảnh chú ý đến cô, nếu không cô đã sớm bị mọi người phát hiện.
Đều là do cái tên đàn ông tính tình cổ quái kia, cô ai oán nhìn thoáng qua nam nhân anh tuấn đang ngồi trên ghế tổng tài kia, ai ngờ lại chạm phải đôi mắt lợi hại kia, cô sợ tới mức lập tức ngồi lại nghiêm chỉnh, anh rốt cuộc là khi nào thì mới hết giận đây?
Các báo cáo của tháng đã chuẩn bị đầy đủ, tổng tài dạo này ở lại công ty tại Đài Bắc hơi lâu, bộ dáng hình như là đang rất bực bội, làm cho mọi người trong toàn công ty cứ nơm nớp lo sợ, sợ không cẩn thận lại chọc giận tổng tài đại nhân.
“Tổng tài, không biết ngài đối với quảng cáo tháng này có chỉ thị gì?” Vừa mới báo cáo xong là quản lí bộ phận quảng cáo, nhìn tổng tài đang im lặng, cẩn thận hỏi.
Anh ta nói xong đã được 5 phút, nhưng là tổng tài không có nói gì, hại anh chỉ có thể xấu hổ đứng ở nơi đó, không ngừng chãy mồ hôi lạnh.
“Dự toán có vấn đề, làm lại đi.” Bách Lăng Phong đem văn kiện đẫy đến trước mặt quản lý kia.“Kế tiếp.”
Quản lý mới của bộ phận nghiệp vụ vội vàng đứng lên, nói về bản thảo đã chuẩn bị,“bộ phận nghiệp vụ mấy tháng trước đạt được các thành tích ”
Bài báo cáo của anh ta có vài phần cứng ngắt, nhưng miễn cưỡng cũng coi như là đã báo cáo đầy đủ, Bách Lăng Phong gắt gao nhìn chằm chằm nữ nhân đang ngáp lấy ngáp để kia, thật là, quầng mắt đã thâm đen sưng múp, trông thật là mất thẫm mỹ.
Nhưng mà người biến cô thành cái bộ dáng này lại chính là anh nên cũng có thể nhắm mắt bỏ qua cho cô.
Đánh giá cô 1 loạt, đôi mắt thâm đen trên khuôn mặt cho dù có dùng phấn che lại thì vẫn để lại dấu vết, trong lòng anh có 1 chút hối hận, có phải anh đã làm hơi quá đáng?
Thay đổi tư thế ngồi thoãi mái hơn, anh âm thầm suy nghĩ, nhưng là ai bảo cô lại quá mức ngọt ngào, làm cho anh ăn một lần lại còn muốn ăn thêm, vĩnh viễn đều là không đủ. Hơn nữa mỗi lần nghĩ đến việc cô dám yêu thích nam nhân khác, liền khiến cho anh tức giận, cái loại cảm giác không cam lòng này thật khó chịu, làm cho anh như thế nào cũng không muốn bỏ qua cho cô.
Cảm giác trong lòng đối với cô thật rất phức tạp, nhưng là anh không hiểu vì sao lại như vậy, đành phải dùng đến hành động, đem cô đến trên giường mà trừng phạt.
Nhìn cô khuôn mặt tái nhợt, mắt to vô thần, còn có đôi môi quật cường, thật nhìn không ra ở cô có cái gì hấp dẫn anh? Thân hình không thể nói là xuất sắc đến nỗi có ẩn chứa mị lực, làm cho anh đối với cô nghiện?
Hạ Di Hàng lúc này thật muốn cầm lấy chồng văn kiện dày đặc trên bàn, ngăn trở cái ánh mắt kiêu ngạo của người đàn ông kia, làm ơn, ở đây tập hợp toàn cán bộ cao cấp, anh như vậy nhìn chằm chằm vào cô, tưởng mọi người đếu chết hết rồi sao?
Cô biết bộ dạng mình lúc này nhất định là rất tiều tụy, trong ánh mắt còn hằn lên tơ máu do mất ngũ, không có khả năng xinh đẹp đến nỗi làm cho anh nhìn đến nỗi quên đi trời đất,(anchan: cái quên đi trời đất này ta chém cho nó hay, nguyên văn là mù tình) anh bây giờ cứ nhìn cô là vì sao?
Chương 7.2
Sưu tầm
Cô hình như không có làm sai cái gì? Nghĩ đến nửa tháng trước, Từ Miễn Hoa tuy là được thăng chức nhưng là bị điều đi thật xa, trong lòng cô thật là vạn lần xin lỗi anh ta, vì cô mà anh ta bị điều đến cái nơi xa xôi để mở rộng thị trường, cho dù là làm tổng giám đốc cũng không ai cao hứng cả?
Cô làm sao lại không biết, Từ Miễn Hoa là bị cô liên lụy? Tất cả chỉ có thể đổ lỗi cho Trần Tú Quyên lắm miệng lắm mồm kia, không nên đem chuyện trước kia của cô ra nói, làm hại Từ Miễn Hoa vô tội chịu liên lụy.
Ai, đáng thương cho anh ta, chỉ sợ đến chết cũng không biết nguyên nhân vì sao mình lại bị điều đi nơi khác, này Bách Lăng Phong ác liệt có thừa, lại bỏ qua người có năng lực như vậy, cũng không biết dùng cách nào lại có thể làm cho Từ Miễn Hoa cao hứng giống như trúng vé số, rất vui vẽ ra đi.
Anh ta rốt cuộc là làm sao vậy? Bên trong cái đầu kia đang suy nghĩ gì?
Khó trách anh có thể trở thành đại phú hào, mà bọn họ lại là dân chúng phải ở trong này vì anh sống chết làm việc bán mạng.
Nhớ ngày đó bởi vì một chút sai lầm nhỏ của cô, đã bị anh quăng đến phòng kế hoạch lần nữa trãi qua tôi luyện, hoàn hảo là cô đủ kiên cường, một mực yên lặng cùng nhẫn nại, mỗi ngày mệt đến chết, tăng ca như điên, mới có thể tạo ra thành tích tốt như bây giờ, vài cái dự án hoàn hảo, làm cho cô từ 1 nhân viên vô danh trong phòng quản lý 1 bước trở thành chủ quản.
Nhưng là cô cũng biết, là chính mình lúc trước ở Khai Dương đã cố gắng hai năm, nên cô mới thăng nhanh như vậy, nhưng đến bây giờ cô mới phát hiện, cho dù cô có cố gắng thì như thế nào? Anh cùng với cô này không phải cùng 1 đẳng cấp, mây và bùn là khác nhau.
Thế giới này chính là như vậy thật không công bằng, người khác mệt chết mệt sống mới có thể đạt được chức vụ như vậy, Bách Lăng Phong chỉ cần thoáng đi phía trước từng bước liền vượt qua, còn dùng ánh mắt khinh thường nhìn chằm chằm dọa người chết khiếp, như vậy tất cả vất vả lại như thế nào?
Lúc trước cô từng bất mãn với công tác cắt giảm của anh —Quyền lợi”, anh liền trực tiếp mở miệng mệnh lệnh cho cô không cho phép tăng ca nữa, bằng không anh liền trực tiếp khai trừ cô, cô đành phải nghe theo, nhưng là cô thật rất tức giận.
Nhưng mà cô cũng rất không khí tiết khuất phuc trước uy quyền cúa ai đó, anh những lúc không có ở Đài Loan mỗi ngày đều đúng giờ tan tầm đều gọi điện thoại theo dõi cô, cô vẫn là không có can đảm khiêu chiến quyền uy cúa anh.
—Hạ quản lí.” Nam âm thản nhiên vang lên, nhưng vẫn không kéo hồi sự chú ý cúa cô, mãi cho đến khi người ngồi bên cạnh nhẹ nhàng đẩy cánh tay cúa cô, cô mới hồi phuc tinh thần lại, tâp trung nhìn vào, thiếu chút nữa bị dọa chết.
Cả phòng họp rộng lớn, trên cái bàn hội nghị hình trứng to lớn, mấy chuc cá nhân, mấy chuc ánh mắt, thế nhưng đồng thời nhìn chằm chằm vào cô, cái loại rung động này thực không phải lớn, nhưng lại bao gồm cả cái tên đàn ông mà nàng đang nghĩ trong đầu.
—Hạ quản lí xem ra tinh thần thât không tốt.” Bách Lăng Phong buông bút vàng trong tay, bình tĩnh nhìn cô.
Trong phòng chú quản các khác ngành đều hướng cô tặng cho cái anh nhìn đồng tình, loại này hội nghị cũng dám thất thần, muốn chết sớm hay sao, Hạ Di Hàng, cô liền nén bi thương chuẩn bị biến đi.
—Tôi ” Dưới ánh mắt cúa anh, cô thât không thể nói ra lời nào.
—Xem ra, tối hôm qua cô ngũ không đú giấc hả?” Anh thả lỏng dựa vào ghế, khóe miệng khơi mào một chút độ cong thản nhiên, trong mắt rõ ràng có ý trêu tức cô.
Cô tối hôm qua căn bản là có ngũ không? Đại gia anh ngày hôm qua vừa bước vào cửa, liền trực tiếp hạ guc cô, đặt ở trên giường hết cắn lại cắn đem cô ăn sạch, khó trách ngày hôm qua lại tốt bung đột xuất, mang cô đến nhà hàng cao cấp dùng cơm, nguyên lai là có dự mưu. Di, không đúng, cô rốt cuộc ở trong này nghĩ cái gì? Hiện tại là trường hợp gì, khi nào thì?...
Khuôn mặt thanh lệ đột nhiên đỏ ửng vì ngượng ngùng, anh ánh mắt híp lại, cô dám ở trước mặt nhiều nam nhân như vây lộ ra vẻ mặt mê người, thât sự là đáng chết! (anchan: chú này bá đạo quá mức)
—Thực xin lỗi.” Cô thấp giọng nói, thất thần khi họp, là cô không đúng, điểm ấy cô có thể hiểu được.
—Nếu cô đã tỉnh táo lại, có thể bắt đầu báo cáo cúa cô chưa?” Anh thanh âm lãnh đạm có lễ, cùng vừa bộ dáng thả lỏng bày ra trước mặt cô.
—Được.” Cô đã sớm chuẩn bị tốt văn kiện,—Phòng kế hoạch gần đây mấy tháng đều đang chuẩn bị dự án Phi Dương, trước mắt đã nghĩ ra một phương án ”
Dự án Khai Dương cùng xí nghiệp Phi Dương hợp tác, là toàn bộ trọng điểm cúa công ty trong năm nay, Phi Dương là công ty vân chuyển nổi bât nhất nước MY, mà công ty cúa bọn họ Khai Dương thuộc ngành điện tử, sản phẩm rất nhiều, ở toàn cầu các nơi đều cần có công ty cùng nhà
xưởng, nếu có thể cùng Phi Dương hợp tác, hàng năm vận chuyển phí là có thể tiết kiệm được rất lớn.
Hơn nữa Bách Lăng Phong tính cùng Phi Dương hợp tác, cộng đồng ở nước Mĩ khai phá sản nghiệp điện tử thông tín, này cũng là 1 dự án đầu tư lớn, mà dự án hợp tác trọng yếu như vậy, thế nhưng lại thuộc về cô.
Việc này chứng tỏ công ty khá coi trọng cô, toàn cầu có rất nhiều công ty, nhiều quản lí chuyên nghiệp có kế hoạch hoàn mỹ, thậm chí còn có tổng công ty ở Newyork, mỗi người tùy tiện lấy ra văn bằng đều có thể hù chết đám người bọn họ, nhưng dự án này lại giao cho cô, đủ thấy công sức trong 2 năm qua cô đã cố gắng thật không uổng phí.