Insane
Yêu cậu bạn thân! 15+,doc truyen Yêu cậu bạn thân! 15+ , full Yêu cậu bạn thân! 15+

Yêu cậu bạn thân! 15+

Xuống Cuối Trang



Mà nhìn kìa, nhìn kìa. Cái dang vẻ kia là sao? Đã bắt Quỳnh Lam bê tới hai cái thùng rồi, giờ ngồi đó mà sai như thế sao? Cái dáng kênh kiệu đó sao thấy ghét à.

-Chị gì ơi! Em đâu phải làm việc ở đây?

-Ôi dào! Bây giờ nhiều việc như thế này còn phải phân biệt nhóm khác sao? Giúp đỡ nhau được là tốt em ạ. Đi xách bình nước lại đây!

-Mai, nếu muốn xem anh biểu diễn thì đi xuống khán đài, đừng ở đây mà sai người lung tung.

-Vũ Nam à, tại sao không cho em đi cùng anh? Tại sao không cho em được giúp anh?

Người con gái đứng dậy, chiếc váy thiếu vải màu đỏ được cô kéo cao lên, nhìn chẳng có chút gì gọi là đẹp mắt cả!

Quỳnh Lam, đó là không thích nói ra chứ thực ra là một người vô cùng biết cách mặc làm sao cho đẹp.

Vậy mà nhìn xem, cô gái trước mặt với Vương Huyền, chẳng có gì khác nhau ngoài cái cách đi đứng hay mặc, thật là muốn làm xấu nghề thời trang mà!

Quỳnh Lam nhẹ lắc cái đầu cho bớt khó chịu vì cái tiếng hét kia lại truyền qua kính, cô lại đi nhanh xuống bên dưới.

Tìm một chỗ khá yên tĩnh, Quỳnh Lam lại...gọi điện cho Nhật Minh:

Sau một hồi chuông khá dài, cuối cùng thì Nhật Minh cũng bắt máy:

-Quỳnh Lam!

-Nhật Minh, cậu đang ở đâu rồi?

-Tớ đang chuẩn bị tới nhà mẹ Phương.

Quỳnh Lam ngạc nhiên, có chút tiếc nuối, nếu bây giờ mà không phải ở đây, cô chắc chăn đã vi vu shopping hay ăn vặt với mẹ Phương rồi, thật là!

-Nhật Minh, chút đến nơi cho tớ nói chuyện với mẹ nhé, số điện thoại của mẹ tớ làm mất rồi.

Quỳnh Lam ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, bứt bứt vài sợi chỉ bị bung ra.

Nhật Minh lắc đầu cười, Quỳnh Lam thì hợp với mẹ Phương, còn cậu thì lại hợp với mẹ Ly...

-Chưa biết.

-Này, đừng nói với tớ có cuộc điện thoại thôi mà cậu cũng tiếc tiền đấy.

-Phải nói là tiết kiệm!

Quỳnh Lam chun mũi, mặt nhìn xuống đất, hai chân thì xoay xoay vẽ vẽ thành hình gì đó.

-Nhật Minh! Cậu thôi trêu tớ đi!

-Sao tớ lại phải đi trêu thỏ rùa chứ?

Quỳnh Lam chu môi:

-Hứ, không thèm nói chuyện với cậu nữa, tớ hôm nay gặp lại anh đẹp trai trên máy bay rồi, bye bye nhé!

Vừa nói dứt lời, chưa để Nhật Minh nói thêm gì, Quỳnh Lam đã ấn tắt.

Nhật Minh, xem cậu làm gì được Quỳnh Lam. Cô nhóc ấy cũng có anh đẹp trai rồi kìa!

Chap 43

Âm thanh nhỏ nhỏ vui vui, tiếng nhạc nhanh nhịp nhàng phát ra từ chiếc headphone màu trắng được áp sát vào tai Quỳnh Lam. Từng ngón tay gõ nhẹ xuống mặt bàn kính, đôi chân thì xoay đi xoay lại theo tiếng nhạc lớn từ headphone, miệng mấp máy thành tiếng nhỏ theo lời bài hát.

-Oà!

Tự nhiên, Vũ Nam chẳng biết từ đâu xuất hiện, đập vào vai Quỳnh Lam rồi kêu lên.

Vì đã quen với âm thanh trong tai, và sự tĩnh lặng xung quanh,mà cô nhóc còn có cái tính...sợ ma, ngồi chỗ mờ mờ, tối tối thế này đã là kì tích lắm rồi, tự dưng lại có người làm vậy, Quỳnh Lam sợ hết hồn hét lớn, rồi theo phản xạ quay lại đẩy cái người vừa mới đùa mình.

-Á! Biến đi!

Sau tiếng hét và lực đẩy khá...mạnh của Quỳnh Lam, thì hiện tượng tiếp theo xuất hiện...

Cốp!

Đầu đập vào tường phát ra âm thanh không nhỏ, đứng dậy, xoa xoa lại mái tóc dựng đứng, Vũ Nam nhìn Quỳnh Lam nhăn mặt:

-Em định ám sát tôi chắc?

Haiz...Vũ Nam, chắc đau lắm đây, ai bảo dám trêu Quỳnh Lam chứ?

Nhưng mà...không phải Quỳnh Lam cũng có lỗi sao? Đẩy mạnh như vậy cơ mà?

Chạy lại chỗ Vũ Nam, Quỳnh Lam kéo kéo đầu anh xuống, ấn Ấn vào cái chỗ bị sưng một cục đỏ lên.

-Ay! Đau mà.

Vũ Nam cong người xuống, giữ lại cái chỗ bị đỏ của mình, rồi tiên tay búng nhẹ vào trán Quỳnh Lam một cái.

-Em không biết nói xin lỗi sao?

Quỳnh Lam thì biết cúi mặt nhìn xuống đất từ cái lúc ấn vào chỗ sưng đỏ như quả táo của Vũ Nam thì không dám nói gì. Hình như bị như vậy rất đau đó.

Vũ Nam đi đến gần, định đưa tay ra nâng khuôn mặt Quỳnh Lam lên thì bị một bàn tay hất ra...

Ném hộp giấy nhỏ về phía Vũ Nam:

-Như vậy là quá nhẹ!

Giọng nói này...không phải chứ? Quỳnh Lam ngẩng mặt lên nhìn...không nhìn nhầm chứ?

-Nhật Minh? Sao cậu lại đứng đây?

Nhật Minh cúi xuống bế hẳn Quỳnh Lam lên, dịu dàng đặt lên một cô nụ hôn:

-Lần sau đừng ngoại tình nhé!

Quỳnh Lam trợn tròn mắt, tai như bị ù đi. Cô vừa nghe thấy Nhật Minh nói gì cơ? Không phải nghe nhầm đấy chứ? Ngoại tình cái gì cơ?

-Nhật Minh?!

-Quỳnh Lam, về Pháp được không?

Nhận lại là câu hỏi từ Nhật Minh, sao lại về Pháp chứ? Không phải Quỳnh Lam mới ở đây được vài ngày hay sao? Nếu về Pháp thì công ty của bố Quân sẽ về tay gia đình kia ư? Cậu ấy đang đùa đúng không?

Khoát chặt hai tai lên cổ Nhật Minh, Quỳnh Lam vẫn tròn mắt nhìn cậu hỏi:

-Cậu sao vậy?

-Quỳnh Lam, chuyện gia đình, tớ nhất định sẽ giải quyết.

-Nhật Minh, mẹ Ly nhất định sẽ mắng.

-Muốn gặp mẹ Phương chứ?

Quỳnh Lam áp mặt vào ngực Nhật Minh, vẫn đang rất lo sợ, nếu bỏ đi, cô nhất định sẽ bị gia đình kia cho là sợ hãi không biết làm gì hết.

-Nhật Minh, tớ nhất định sẽ gặp! Sau một tháng.

Nhật Minh gật nhẹ đầu, rồi quay lên nhìn người bị hất ra từ nãy:

-Cậu không nên quá gần gũi với Quỳnh Lam!

-Tại sao?

Nhật Minh nhún vai, như là truyện đương nhiên:

-Tôi không có nghĩa vụ giải thích cho cậu!

Bế Quỳnh Lam ra khỏi căn phòng mờ ánh điện, mắt Nhật Minh hiện ra thứ khó diễn tả...

Quỳnh Lam, lần này thì chết chắc rồi, cứ ở xa Nhật Minh ra một chút là lại vui vẻ nói chuyện với người con trai khác vậy sao? Thật là biết đùa mà!

Chap 44

Bóng tối phủ dần lấy thành phố, những ngọn đèn đường được thắp sáng, lung linh chiếu xuống mặt hồ.

Cái hơi lạnh của buổi tối xuyên qua lớp áo dạ mỏng, cngf chiếc quần tất da tối màu.

-Khoác vào!

Nhật Minh ném cho Quỳnh Lam chiếc áo khoác dài của mình, nhìn cái dáng run run kia mà...

-Nhật Minh, cậu giận gì vậy?

Quỳnh Lam kéo Nhật Minh đứng gần lại choàng nửa chiếc áo khoác lớn lên, rồi ôm lấy cậu.

Nhật Minh cúi xuốnng thơm nhẹ vào chiếc trán trắng nhỏ, chỉ nhìn thấy khuôn mặt Quỳnh Lam thế này, thật sự là chẳng muốn...cho cô nhóc này chết chẳng nữa.

-Quỳnh Lam, chưa ăn tối sao?

Lắc đầu, Nhật Minh mới nhắc đến mà đã thấy đói rồi...

-Nhật Minh, tớ đói!

Quỳnh Lam xoa xoa bụng rồi ngước lên nhìn Nhật Minh. Thật sự thì ngoài túi xôi của buổi sáng và ăn chưa, chứ Quỳnh Lam chưa được ăn thêm chút gì hết. Hỏi sao không đói chứ? Chỉ Nhật Minh là hiểu Quỳnh Lam nhất.

Kiễng cao chân, thơm vào đôi môi mỏng khẽ cười, Quỳnh Lam toe toét chạy vào xe bật sưởi. Đúng là càng ở Việt Nam, cô nhóc càng thấy được cái lạnh nơi này. Nó như buốt vào tận trong da vậy...

-Quỳnh Lam, ăn gì?

Chống tay vào thành xe, Quỳnh Lam vờ suy nghỉ...

-Ăn gì nhỉ? Ăn gì cho ngon đây?

Ngồi vào xe, Nhật Minh đóng mạnh cửa, rồi bật máy phóng nhanh.

-Lắm chuyện, cậu chẳng phải đã viết ghi nhớ trong điện thoại là chắc chắn phải ăn phở của Việt Nam sao?

Quỳnh Lam tròn mắt, vội lục điện thoại trong túi...vẫn còn nguyên. Vậy...

-Sao cậu biết?

Nhật Minh thản nhiên tăng vận tốc rồi nhún vai:

-Chẳng cái gì tớ không biết cả!

Quỳnh Lam lườm lườm:

-Hứ, đừng có mà tự kiêu nhé, một ngày nào đó tớ sẽ tìm được cái cậu không biết. Chờ xem!

Trang: « Trước 13536[37]383953 Tiếp
Trang Chủ Truyện Tình Yêu Yêu cậu bạn thân! 15+
Lên Đầu Trang

Truyện Tình Yêu Khác

Vợ ơi,Chồng bị ế

Vợ ơi! Chồng bị ế Giới thiệu: Một thằng con trai được xếp vào thành phần FA, y ...

Thiên Thần Của Bóng Đêm - Black Angel

Thiên Thần Của Bóng Đêm - Black Angel ~. Black angel .~ Author : Chi Chan Tình trạng : Full ...

Truyện teen Chạm Vào Anh full

» Bạn đang đọc truyện CHẠM VÀO ANH. TRUYỆN DÀI FULL tại yeugiaitri.mobi chúc bạn onl ...

Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà - Full

Truyện teen: Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà - Full Chào các bác, em năm nay 19 tuổ ...

Xếp!Anh Là Tên xấu Xa

(Anchan: À! Tình hình là gần đây ta miệt mài nghiên cứu mấy ngôn tình hiện đại, m ...

1234...808182»