Ring ring
Yêu cậu bạn thân! 15+,doc truyen Yêu cậu bạn thân! 15+ , full Yêu cậu bạn thân! 15+

Yêu cậu bạn thân! 15+

Xuống Cuối Trang



Hơi gắt nhẹ, Nhật Minh ném chiếc điện thoại sang bên cạnh.

-Chết tiệt!

Quỳnh Lam nghe thấy vậy thì xí một tiếng rồi chu môi:

-Cậu bực mình thì thay đổi được gì à?

-Thế tớ không bực mình có thay đổi được gì không?

Quỳnh Lam cứng họng, đúng rồi, không bực mình cũng chẳng thay đổi được gì!

-Bực mình thật đấy.

Nhật Minh ngồi ở góc, cố gắng nín thở để không hít phải cái mùi gây tê kia:

-Quỳnh Lam, không phải tại cậu sao?

Quỳnh Lam khoanh tay, bĩu môi quay mặt vào tường:

-Tất cả là tại cậu, ai bảo cậu đưa tớ tới đây chứ?

Nhật Minh cũng chẳng để yên:

-Ai bảo cậu kêu đói chứ?

-Vậy ai bảo cậu hỏi?

-Thế ai bắt cậu viết trong điện thoại như vậy?

-Cậu giỏi lắm, đó là lỗi tại cậu lục đồ của tớ trước!

-Sao cậu không ghi ra giấy?

Quỳnh Lam ghì chặt tay, tên đáng ghét kia, còn cãi cố sao?

-Nhật Minh, tưởng giấy cậu vẫn lục chứ?

-Ai nói cho cậu giấy tớ lục? Bằng chứng đâu?

Ôi trời! Thật là tức chết đi chứ. Phải ngồi thế này gần ba mươi phút nữa chắc Quỳnh Lam chết mất thôi.

...

Quỳnh Lam nhặt tờ giấy dưới chân, sau khi đọc, đôi má của Quỳnh Lam ửng hồng.

Mẹ Phương, dù sao Quỳnh Lam và Nhật Minh cũng có em bé, sao mẹ còn muốn có sớm như vậy chứ?

Thật là, Quỳnh Lam còn hai ngày nữ mới tới sinh nhật, cô vẫn còn là mười bảy tuổi đó. Sao mẹ Phương có thể đầu độc vào suy nghĩ trong sáng của cô vậy? Huhu...

Chap 47

Thật sự quá khó khắn để có thể nói...nhưng cái thứ mùi chết tiệt kia sau một tiếng vẫn không hề giảm. Nó...không phát ra từ người Quỳnh Lam nữa, mà đẩy vào không khí mùi nồng hắc...gây mê. Chiếc lò sưởi...trong tường, nó đang hại Quỳnh Lam va Nhật Minh!

Mẹ Phương, không phải là quá rảnh việc để nghĩ ra cái trò này sao?

Trong phòng bây giờ, thay vì thấy Nhật Minh che mũi, mà cả Quỳnh Lam cũng ngồi ôm lấy khướu giác của mình. Cả người đã nóng ran, khó chịu và còn có chút...thật không tả nổi. Quá kinh khủng!

Nhìn ra cánh cửa ra vào...đáng ghét, đó không phải là cửa gỗ như bên ngoài. Bên trong còn một lợp gì đó rất cứng! Nếu không, nó đã xong với Nhật Minh rồi!

Thật không thể thở nổi nữa, Quỳnh Lam thả tay ra, cả mũi cả miệng đều muốn hít không khí!

-Quỳnh Lam! Đừng thả!

Nhật Minh gắt lên, ôi! Cái gì đang diễn ra đây? Nhắc Quỳnh Lam thì cánh tay vừa còn kê trên mũi đã bị tách ra để chỉ...

Quỳnh Lam thở như người thiếu ôxi trầm trọng:

-Tớ không thể nín thở thêm...được...nữa

Cả hai khuôn mặt đỏ bừng do thiếu ôxi! Cái trò này, còn diễn ra, thì mẹ Phương chắc chắn ở đây!

Nhật Minh tức giận đứng dậy đạp đổ chiếc bàn lớn rồi ném chiếc điện thoại, nói khá lớn:

-Cho mẹ ba giây!

Cúi xuống xem đồng hồ, chưa tới giây thứ hai cánh cửa đã tự động mở, Quỳnh Lam chạy ra thở mạnh, bậy giờ vẫn chưa được, mùi nước hoa vẫn còn đọng lại nồng trên người Quỳnh Lam!

Đá thật mạnh vào cửa toilet, Quỳnh Lam hét lên:

-Mẹ Phương! Khi nào gặp, đừng trách con ác!

Chốt chặt của toilet, Quỳnh Lam biết, dù có đứng ở đây lâu thế nào thì cũng không hết được mùi, nó đã ngấm vào quần áo, vào tóc của Quỳnh Lam rồi, giờ chỉ còn một cách...đi tắm!

---

Nhật Minh lạnh lùng bước xuống kho, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo choàng tắm!

Đá cửa một cái đến mạnh, Nhật Minh lao vào cái nơi đang phát ra đèn tín hiệu của máy quay. Thật sự hết biết! Sao có thể để cái chuyện này xảy ra chứ? Nếu cậu mà biết ai đã sản xuất ra cái kiểu nước Hoa đó, thì đừng nói là đi tù, có khi tử hình bị đày xuống mười tám tầng địa ngục Nhật Minh cũng phải tự tay bóng chết hắn ta!

-Mẹ, cái trò này dừng lại được rồi!

-Con trai, sao nhanh vậy?

-Sao mẹ có thể nghĩ ra cái trò đấy chứ?

Mẹ Phương chống tay, cười cười mở máy quay lên xem.

-Con chưa đọc tờ giấy đó à? Hỏi Quỳnh Lam đó, giờ mẹ phải đi có việc, hai đứa ở lại vui vẻ nhé!

Nhật Minh tức giận đạp một cái thật mạnh, chiếc bàn lớn với vô số đồ đạc bên trên tiếp đất đau đớn...

--------

Trong toilet, Quỳnh Lam nhìn xung quanh, ngoài cái khăn tắm đỏ loẹt kia ra, còn có nước thơm, dầu gội đầu, còn có bể tắm lớn, được xả nước nóng sẵn rồi...

Quỳnh Lam, lần nay không thể bị lừa nữa, bây giờ những thứ kia có không ghi tác dụng "người lớn" thì cũng chẳng dám động, dầu gội đầu ư? Nước thơm ư? Nước nóng sao? Quỳnh Lam với tay lấy vòi nước, cho xuống bồn nước nóng...mở lắp đậy ra cho nước chảy ra hết.

Thật đáng sợ...cứ nghĩ lại phải dùng khoảnh cách để giải quyết chuyện...người lớn.

Rùng mình một phát, Quỳnh Lam chờ để đó cho nước chảy hết, đứng dậy gọi Nhật Minh:

-Nhật Minh, lấy cho tớ Bộ quân áo mới!

Chỉ thấy Nhật Minh ném vào một câu nói:

-Đợi ở đó!

Vài phút sau, Nhật Minh ném ngoài cửa chiếc áo sơmi dài.

-Ra mà lấy đi!

-Nhật Minh, cậu đứng xa ra đó, đừng có đứng gần!

-Tớ đang đứng ngay ngoài cửa đây.

-Xa ra, đi xa mười mét nhé.

Quỳnh Lam nhìn ra ngoài cửa, sau lớp kính mờ, chẳng thấy gì...phù, Nhật Minh đi rồi.

Mở cửa, ngó ra, thấy không có ai Quỳnh Lam mới chạy nhanh ra lấy cái thứ treo trên tay cầm cửa.

Chap 48 hay 49 gì đấy@@

Bên trong nhà tắm, ánh đèn vàng mờ bao trùm cả khoảng không gian nhỏ. Cái khí ấm ấm, cùng làn khói mỏng tang bốc lên từ bồn nước nóng mới, cảm giác thật thoải mái dau hơn một giờ bị tra tấn!

Quỳnh Lam ngồi trên thành bồn, cầm chiếc áo sơ mi, liếc liếc ra phía cửa. Thật là...sao Nhật Minh có thể đưa cho Quỳnh Lam cái loại áo này chứ? Lại định ý đồ đen tối sao?

Tạm tắt nước, Quỳnh Lam nói to:

-Nhật Minh! Không còn bộ quần áo nào khác sao? Mà...cậu còn quên vài thứ!

...

Ngồi lên chiếc lớn ngoài phòng bếp, mắt lướt nhanh qua màn hình máy tính, tay thì không ngừng nghỉ ký lên những tờ giấy chi chít chữ, Nhật Minh bâng quơ:

-Mặc lại đồ lót cũ đi!

Quỳnh Lam nghe thấy vậy đỏ mặt...cái gì mà mặc lại đồ lót cũ chứ? Nhật Minh, sao có thể nói thẳng ra như vậy chứ?

-Nhật Minh, cậu không thấy cái áo sơ mi này mỏng quá sao? Thật sự là không còn cái nào khác sao? Lúc này mặc bộ này không tiện đâu!

Nhật Minh nhếch môi cười, ánh mắt hiện lên sự ranh ma:

-Sao mà không tiện chứ? Tớ thấy mẹ làm vậy cũng đúng, chính ta không sớm hì muộn cũng có con thôi!

Quỳnh Lam cầm chiếc áo sơ mi mà mặt đỏ rực:

-Nhật Minh, ai nói sẽ lấy cậu mà có con?

Điệu cười của Nhật Minh càng thêm sâu, tay thoát ra khỏi bàn phím di lên con chuột ảo:

-Đâu phải cứ lấy nhau mới có thể có con?

-Nhật Minh, tên đáng ghét kia, cậu là có ý gì?

-Cậu tốt nhất đừng lên gọi bố đứa con của cậu là đồ đáng ghét, chúng sẽ giận cận lắm nha!

Quỳnh Lam tức điên lên, ném cái áo lên giá, tay với lấy lọ sữa tắm bóp lấy bóp để, cho đến khi lượng sữa trong lọ đều nằm dưới đáy bể mới thẳng tay quẳng chiếc lọ đó xuống đất.

Nhật Minh nói thế là ý gì chứ? Cậu ấy cho rằng ngoài cậu ấy ra thì không ai dám lấy Quỳnh Lam sao? Hứ! Đó chỉ là không thích thôi! Cứ đợi đó, ở trường, Quỳnh Lam cũng đã nhìn thấy mấy anh đẹp trai rồi, lúc đó thì đừng có cầu xin cô quay về!

-------

-Mạnh à, ba em nói sẽ cho em về Việt Nam đó, hình như là hai tuần!

Bảo Vy khoác lấy tay anh Mạnh lắc lắc...

Trang: « Trước 13738[39]404153 Tiếp
Trang Chủ Truyện Tình Yêu Yêu cậu bạn thân! 15+
Lên Đầu Trang

Truyện Tình Yêu Khác

Vợ ơi,Chồng bị ế

Vợ ơi! Chồng bị ế Giới thiệu: Một thằng con trai được xếp vào thành phần FA, y ...

Thiên Thần Của Bóng Đêm - Black Angel

Thiên Thần Của Bóng Đêm - Black Angel ~. Black angel .~ Author : Chi Chan Tình trạng : Full ...

Truyện teen Chạm Vào Anh full

» Bạn đang đọc truyện CHẠM VÀO ANH. TRUYỆN DÀI FULL tại yeugiaitri.mobi chúc bạn onl ...

Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà - Full

Truyện teen: Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà - Full Chào các bác, em năm nay 19 tuổ ...

Xếp!Anh Là Tên xấu Xa

(Anchan: À! Tình hình là gần đây ta miệt mài nghiên cứu mấy ngôn tình hiện đại, m ...

1234...808182»