- 2 vé mà có 1 người đi àh?
- Dạ.Chú cứ để chỗ trống kế bên.
- ờ..trường hợp này hơi lạ..nhưng thôi,sắp đến giờ chiếu rồi.Vào đi.
- Dạ,cám ơn chú!
Hân và Ju bước vào chỗ ngồi.Nhìn mặt Ju dường như rất thích nên Hân cũng ko tiếc về bộ phim kinh dị mà mình đang thèm coi nữa.Đèn bỗng tắt xuống 1 cái bụp.Mọi người im lặng bắt đầu theo dõi bộ phim.[Hiz..hà..nói mọi người vậy thôi chứ toàn con nít với quý vị phụ huynh rồi có thêm 2 con mắm là Hân và Ju ]
....Cả buổi ngồi xem phim đến khi bước ra nghe Ju khen tới tấp đoạn nào chỗ nào hay và thích mà Hân thì chẳng nhớ gì hết.Vì dường như trong lúc đó Hân chỉ lo ngắm Ju >.< .cả 2 xem phim xong thì lại thấy đói bụng nên hân chở ju đi ăn.định sẽ kiếm 1 quán nào đó để ăn thì ju lại nói:
- Thôi đi siêu thị đi.
- Đói bụng vào siêu thị làm gì trong đó?
- Thì mua đồ ăn về tự nấu ăn.
- Nếu vậy lại về nhà.Đâu phải đi chơi nữa?
- Thì về nhà ăn xong nằm ngủ trưa 1 tí chiều đi nữa.
- Phiền thế?
- >""< nói chung ko thích ăn bên ngoài!
- Nhưng Hân ko biết nấu ăn gì đâu?Mua mì gói về thì còn họa may có cái ăn.
- Hân dở thế?Ko biết nấu ăn mà đòi sống 1 mình àh?
- Ừa,kệ Hân!
- >__< thôi cứ vào siêu thị đi.ju nấu cho!
Hân im lặng nhìn Ju nghi ngờ.Ju nhăn mặt nói:
- Sao?Ko tin Ju biết nấu ăn hả?
- Ju...có chứng nhận đầu bếp ko?
- Ko!
- Vậy thôi cứ mua mì gói được rồi!
- A...a.a....a..a...mua đồ ăn,đồ ăn đi.Ju biết nấu thiệt mà!Với lại..với lại...biết nấu hay ko thì làm gì có cái chứng nhận đầu bếp vớ vẩn đó của Hân chứ?
- Nhưng đầu bếp trong nhà hàng có đó.
- >.< người ta làm nhà hàng khác.ju khác!
- Ju khác chỗ nào?
- Ju..Ju là nội trợ mà >"<
- Ờh,cũng đúng.
- >"< hân khìn,gửi xe đi.
- Ừm!
Hân dắt xe đạp vào gửi rồi đi cùng Ju vào siêu thị.Bước vào bên trong,Hân chưa kịp nhìn nên đi chỗ nào thì Ju đã bay đi mất tích.Hân vội đi tìm thì thấy con mắm đang đứng nhìn cái tủ kính trưng bày thú nhồi bông.Hân đi đến đứng cạnh nói:
- Ngắm cái gì mà thích đến vậy hả?Đi mua đồ ăn thôi!
- Hân,Hân nhìn mấy cái này nè.Dễ thương quá.Nhìn giống thiệt quá ha!
- Ừa.Cũng dễ thương thiệt!
- Thích quá!
- Ờh,thích thì ngắm cho đã đi rồi đi qua bên kia mua đồ ăn nữa.Hân qua đó trước nha!
- Áh...ko...!Hân đừng đi!
- Sao đừng đi?Kiu vào đây mua đồ ăn mà đừng đi chứ ở đây làm gì?
- >.< ju thích mấy con đó.hân mua cho ju đi.
- -Hân nhăn mặt ngó Ju
- Ju muốn có mấy con mèo đó.Mua cho Ju đi.Mua cho Ju.
- Lớn rồi còn chơi mấy cái đó?Mua về cũng đâu làm được gì?
- Kệ Ju!Mua đi.Mua đi. -Ju nhìn Hân với cặp mắt năn nỉ chết người và Hân chết thật.
- Mệt quá!Cô ơi lấy cho con mấy con mèo này đi!
- Ye..ye....!Hân tuyệt quá!
Ju cười thích thú bay quanh Hân vui mừng như đứa trẻ được cho kẹo.Hân lắc đầu bó tay với Ju,cứ như là con nít ấy nhưng trong lòng Hân thì cũng cảm thấy vui vui vì nụ cười của Ju.Thế rồi cả 2 đi đến khu mua đồ ăn.Ju nhìn thấy xe đẩy liền kiu Hân:
- Hân,Hân..đẩy xe đi.Đẩy xe đi.
- Đẩy làm gì?Mua có 1 chút cầm giỏ là được rồi.
- >"< kệ,đẩy đi.đẩy đi.ju muốn được đẩy xe.
- =.=" rãnh quá ha?
Nói thì nói vậy nhưng Hân vẫn lấy xe đẩy cho Ju được đẩy.Chịu thật.Nhưng vì đưa xe đẩy cho Ju mà Hân lại gặp rắc rối.Hân cứ lo chọn mua đồ ăn và suy nghĩ nên ăn cái gì mà quên để ý đến Ju.Thế là Ju đẩy xe chạy chạy vô tình đụng trúng 1 chiếc xe khác.Chiếc xe đang có 1 em bé đang ngồi,tự nhiên bị đẩy chạy đi,bà mẹ thì lo nói chuyện nên ko biết.Ju liền la lên gọi Hân:
- Hân..Hân..ơi...em..bé...
- Hả?-Hân nghe Ju nói ngạc nhiên liền nhìn theo thì thấy chiếc xe đẩy đang chạy nhanh và sắp đụng vào kệ đồ.Thót tim,Hân chạy hết sức đến kéo lại. phù,suýt chết thằng nhỏ.Hân xoay qua nhìn Ju giận dữ:
- Ju làm gì thế hả?1 chút xíu nữa là xong rồi!
- Ju..Ju..xin lỗi.Ju..Ju ko cố ý
Thấy Ju sắp khóc,Hân định nhẹ giọng lại nói xin lỗi thì thằng nhóc khóc òa lên.2 đứa giật mình hết hồn vội dỗ nó nín và ẫm nó đi kiếm mẹ thì bà mẹ đã chạy đi đến khu bảo vệ báo tin con mình mất tích rồi.Hân và Ju vội tính tiền rồi bế em bé chạy theo thì bà mẹ lên xe taxi đi mất.2 đứa đứng ngó nhau nói:
- Sao bà mẹ chạy lẹ vậy?-Ju hỏi
- Ai biết?
- oaoaoa..oaoa -đứa bé vẫn cứ khóc
- Làm sao giờ?-Ju lo lắng hỏi
- Biết làm gì được?Nộp công an chắc mấy chú đó cũng ko biết kiếm bà mẹ ở đâu khi nó cứ khóc thế này.Thôi đem nó về.
- Hả?Về..về nhà áh?
- Ừa.
- Nhưng..nhưng nó khóc...lại đòi sữa..hay..hay tè..thì..sao?
- Ju nói Ju là nội trợ mà.Ju lo.
- Éc?
Thế là Hân 1 tay bế đứa bé,1 tay lái xe đạp chạy về nhà.Những giây phút vừa khóc vừa cười với cả 3 bắt đầu....
....Trở về đến nhà,Hân quăng ngay đứa bé cho Ju bế còn mình thì trốn.Ju bay theo tay bế đứa bé nhăn mặt:
- Ju ko có kinh nghiệm đâu.Ko biết đâu.Hân đề ra sáng kiến đem nó về.Hân chăm nó đi.
- Ko!Tại Ju phá phách nên mới làm nó lạc mẹ.Bây giờ nó khóc như chưa bao giờ được khóc.Hân ko biết.Ju lo đi.
- Á...á....á...Ju lo cho nó rồi ai nấu ăn?Hân nói đi!
- Thì Hân nấu.
- Nhưng mới nãy Hân nói Hân ko biết nấu mà.
- Thì Hân ko biết nấu.Nhưng nấu mì gói thì biết.Hân nấu,Ju lo cho nó nín đi.
- Ko ăn mì gối đâu.Hân dỗ nó nín,Ju nấu cho!
- Ko!
- Oaoaoaoaoa.... -thằng nhóc khóc lớn hơn.Thấy gương mặt của nó ngày càng đỏ lên,Hân và Ju ko dám đẩy qua đẩy lại nữa.Hân đành bế nó rồi đung đưa trên tay dỗ:
- Ờ..ờ..nín...đi...nín..đi..con...đừng khóc nữa.Con khóc nữa hàng xóm qua bán vốn nhà mình mất!
- He..he..Ju vào bếp nấu đồ ăn nha!Hân cứ từ từ.Hí..hí..
Ju xách bịch đồ ăn chạy vào bếp.Hân liếc theo Ju 1 cái rồi đi lại ghế ngồi cố dỗ đứa bé tiếp.Thằng bé thấy Hân cười cười nói chuyện với nó nên nó cũng cười lại toe toét,ko khóc nữa.Bàn tay tròn tròn nhỏ xíu của nó đưa lên sờ mặt Hân gọi:
- Pa..pa...pa...
Hân đỏ mặt nhìn nó rồi chợt nghĩ:" nó gọi mình là pa vậy chắc Ju là mẹ rồi.Hì,1 gia đình hạnh phúc nhỉ?Ko tệ! "
Ju đứng trong bếp nhưng cũng nghe được tiếng thằng nhóc gọi Hân là pa.Chợt Ju cũng mỉm cười 1 mình và chắc cái suy nghĩ giống Hân cũng vừa thoáng qua đầu của Ju.Ju cũng muốn nghe thằng nhóc gọi mình quá nên lại bon chen bay ra đến chỗ Hân và thằng nhóc.Ko hiểu sao thằng nhóc có thể thấy được Ju.Nó cũng là 1 đứa bé bình thường thôi mà?Sao lại thấy được ma?Nhưng có lẽ vì nó chỉ là 1 đứa bé nên tâm hồn nó còn rất trong sáng,ko bị vấy bẩn bởi những gì xấu xa,tiêu cực của xã hội này nên nó có thể thấy được Ju.Nhìn thấy Ju đang nhìn mình,thằng nhóc cười đưa 2 tay lên như muốn được Ju bế,miệng gọi:"ma...ma...ma..."Ju đưa tay ra bế nó lên nhìn nó cười thì Hân che miệng lại cố nhịn cười.Thấy thế,Ju nhìn Hân hỏi:
- Làm gì mà bịt miệng cười 1 mình thế hả?
- Ko..ko..có..gì?Hì..hì...
- Xạo,Hân đang cười cái gì đó,nói coi!
- Thì..thì..nghe thằng nhóc gọi Ju là ma...ma..thấy mắc cười.Nó còn nhỏ mà cũng biết Ju là ma nữa!
Vợ ơi! Chồng bị ế Giới thiệu: Một thằng con trai được xếp vào thành phần FA, y ...
Thiên Thần Của Bóng Đêm - Black Angel ~. Black angel .~ Author : Chi Chan Tình trạng : Full ...
» Bạn đang đọc truyện CHẠM VÀO ANH. TRUYỆN DÀI FULL tại yeugiaitri.mobi chúc bạn onl ...
Truyện teen: Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà - Full Chào các bác, em năm nay 19 tuổ ...
(Anchan: À! Tình hình là gần đây ta miệt mài nghiên cứu mấy ngôn tình hiện đại, m ...